đến giờ tôi đọc được 3 truyện của tác giả này, tôi xem theo thứ tự này: Phượng ẩn thiên hạ, Đạo phi thiên hạ và Sai phi dụ tình. Và thực sự là mức độ thích xem truyện thể loại này theo mỗi truyện hạn chế xuống một mức đáng kể.
mang thể nói là entry này sẽ sở hữu sắc thái tương đối tiêu cực.
Một số đặc điểm chung của 3 truyện (mà có thể sẽ bắt gặp phổ biến ở phổ biến truyện cổ đại khác) như thế này:
Nam chính đương nhiên là quyền thế đầy mình, quyền sinh quyền sát trong tay, tiền bạc chi tiêu ko bắt buộc đếm. Điều quan trọng hơn cả là cực kỳ si tình một bí quyết khó hiểu. Ngoài Phượng ẩn thiên hạ, 2 truyện còn lại ví như xét về mặt diễn biến tình cảm là một dấu chấm hỏi rất kềnh càng với tôi.
Nữ chính tuy ko phải trẻ trung nhất, nhưng mà cũng thuộc hàng sắc nước hương trời, đứng trong đám đông cũng ko bị lẫn đi đâu được. Tuy nhiên, chi tiết nhan sắc ko được đề cao lắm, mà cái được đề sao hơn tất thảy (hơn cả nam chính) là đầu óc của nữ chính. Tâm cơ tranh giành hậu cung sở hữu thể nói là ko có, rất tự nguyện từ bỏ, nhưng mà tự thân sở hữu số đông tài lẻ, tài chẵn. Cho dù mang võ công cái thế thì vẫn mang thể tinh thông cầm, kỳ, thi, họa; ko sở hữu võ công thì cũng buộc phải có một ít tài khác mà vắng vẻ sánh kịp như y thuật chẳng hạn.
Túm lại là, nam chính kiểu dáng ổn, tâm tư ko thể hiểu được, nữ chính bề ngoài cũng khá, độc lập mà tài giỏi. Điều quan trọng nhất là, nhân vật nam nào xuất hiện nhiều nhiều một tí, đẹp đẹp một tí, sở hữu tâm cơ một tí, mang quyền thế một tí … nói chung là rộng rãi tí … đều yêu say đắm, điên cuồng một cách khó hiểu đối với nữ chính – đỉnh điểm chính là truyện Sai phi dụ tình.
Xem thêm:
Tôi thừa nhận là sau lúc đọc xong Phượng ẩn thiên hạ, thế giới truyện cổ đại với tôi trở thành rất hấp dẫn. Đến giờ tôi vẫn thích truyện này hơn rất nhiều truyện cổ đại mà tôi đã đọc. Đương nhiên là nó hội đủ những khía cạnh mà tôi đã nói ở trên. Khía cạnh phóng đại được dùng cũng ko thể trải nghiệm là hợp lý được, nhưng trong phạm vi sở hữu thể chấp nhận được. Ít nhất thì truyện này tôi cảm nhận được diễn biến tâm lý của diễn viên chính rõ nét hơn 2 truyện còn lại, và diễn biến ấy là hợp lý. Tôi thích nhất truyện này là đoạn giữa truyện, lúc Cơ Phượng Ly đấu tranh tư tưởng để chấp nhận cá nhân mình là đoạn tụ (gay), đây cũng là đoạn vui vẻ nhất của truyện. Truyện này cũng mang phổ biến đoạn khiến người xem xúc động, như khi Nguyên Bảo tưởng rằng Cơ Phượng Ly đã chết, hay lúc cuối truyện khi 2 người quay về với nhau. Ẩn sau thân thế, dung mạo, họ có tình yêu, mang lý trí, nhưng tôi cảm nhận được rằng lý trí của họ vẫn tồn tại và song hành khi họ yêu.
mang theo tâm trạng thích thú khi trải nghiệm xong Phượng ẩn thiên hạ, tôi trải nghiệm tiếp Đạo phi thiên hạ, nhưng đã cần thất vọng. Nam chính để hầu hết chuyện rối lên rồi lại tự mình bước mãi trong đó một phương pháp khó hiểu. Nữ chính thì tôi đã ấn tượng ko rẻ trẻ trung gì lúc trúng xuân dược và muốn giải dược bởi một người không nên là chồng mình. Tuy nhiên, ngôn tình mà, tôi đã đọc ở đâu đó mang người nói rằng những tình tiết như thế này không phải phải lo lắng hay suy nghĩ gì cả, bởi kiên cố người đó cũng chính là chồng của nữ chính. Nhưng mà điều đáng nói là tư tưởng, suy nghĩ đó của nữ chính tôi ko đồng tình được. Nửa cuối truyện các tình tiết diễn ra dồn dập, thời gian nhanh nhưng ko ấn tượng lắm đối với tôi.
Mặc dù không kỳ vọng đa dạng vào Sai phi bách lý/Sai phi dụ tình, dù truyện này theo như những gì tôi lượm lặt được là xem cũng được lắm, nhưng đây là truyện tôi xem lướt phổ biến nhất, và cảm thấy nhạt nhẽo nhất. Hai nhân vật chính xuất xứ yêu nhau như thế nào tôi không hiểu được, chỉ biết mang một khía cạnh nữ chính nói rằng đã yêu nam chính từ cực kỳ lâu rồi (thời điểm cứu nam chính 7 năm trước, bắt gặp nhau chốc lát, ko lẽ là tiếng sét ái tình?), nam chính thì tới một ngày đột nhiên tỉnh lại trong cõi u mê tình cảm, khám phá ra ra rằng mình yêu cô ấy, ôi, tình yêu ấy thật là … Thì thôi vậy, đoạn đó tạm chấp nhận bỏ qua đi, nhưng mà điều tôi không thích nhất ở truyện này đó là nữ chính sở hữu quá đa dạng người yêu, đương nhiên, các nam phụ cũng đều là bậc tinh anh, tinh tú cả. Thì thôi cũng bỏ qua chấp nhận khía cạnh này đi, nhưng truyện này tác giả lại khiến toàn bộ chuyện tình vặt vãnh này trở lên thái quá. Gì mà từ bỏ vương quyền và quyền lợi bao lâu đuổi bắt, gì mà hy sinh cá nhân mình … chuyện quốc gia đại sự mà cứ như chuyện quyết định tìm rau hay mua thịt lúc đi chợ vậy.
Hôm trước trong lúc hào hứng tôi đã download 1 truyện khác của tác giả này về, giờ tôi lại đang đắn đo không biết mang đọc tiếp không nữa.
Trên đây là bài viết review truyện đạo phi thiên hạ chi tiết. Chúc các bạn sẽ tìm được bộ truyện ưa thích. Và đừng quên theo dõi hệ thống truyện full truyện 24 nhé các bạn.
Nguồn
https://truyen24.top/